Cập nhật thông tin chi tiết về Mục Đích Và Mục Tiêu mới nhất trên website Tvzoneplus.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Có lẽ hai từ dễ làm cho chúng ta nhầm lẫn…
Có lẽ hai từ dễ làm cho chúng ta nhầm lẫn và bối rối nhất khi sử dụng trong cuộc sống hằng ngày là “Mục Đích” và “Mục Tiêu”. Nhiều người sử dụng mà cuối cùng không thể phân định được sự khác biệt giữa hai từ này để có thể đạt tới điều mình muốn diễn đạt cách hiệu quả, và từ chỗ diễn đạt lẫn lộn giữa ngôn từ sử dụng chúng ta cảm thấy rất mơ hồ khi muốn đánh giá chính xác hiệu quả công việc hay hiệu năng của đời mình. Xuyên qua thời gian, chúng ta thấy nhiều cuốn sách và buổi hội thảo đó đây lấy nhan đề “Xây dựng mục tiêu cho cuộc sống”, “Xây dựng mục tiêu cho công việc”, “Đi tìm mục tiêu cho cuộc đời” nhưng họ lại ngại phải phân định sự khác biệt giữa hai từ như đã đề cập ở trên nhằm giúp người đang khao khát cải thiện chất lượng cuộc sống và hiệu năng công việc có một định hướng thật sự rõ ràng để biết điều gì mình đã đạt được và điều gì chưa cách cụ thể. Theo đó, nếu dùng từ điển Oxford và Longman để tìm hiểu định nghĩa về hai từ này: Purpose, Aim và Target thì chúng ta sẽ thấy sự khác biệt cách rõ ràng. Mục đích được định nghĩa là điều bạn hy vọng đạt tới bằng việc thực hiện một việc nào đó, còn mục tiêu là điều cụ thể mà bạn cố gắng để đạt tới. Nói một cách khác, mục đích sẽ luôn luôn là điều trừu tượng và gần như không thể đo lường và bao quát hơn so với mục tiêu là cái gì đó cụ thể và hoàn toàn có thể đo lường được. Ví dụ như mục đích bạn mua căn nhà này là để làm giàu bằng món chênh lệnh giữa số tiền bỏ ra và số tiền thu về, còn lời bao nhiêu thì tuỳ theo mục tiêu cụ thể bạn muốn vào một thời điểm cụ thể nào đó. Như thế việc ta mua căn nhà với mục đích kiếm lời là việc rộng và chưa đo lường được cho tới khi ta muốn đạt bao nhiêu và đạt được hay không thì lúc đó mới biết là ta có đạt được mục tiêu đề ra không. Trong tình huống được lời thì cả mục đích lẫn mục tiêu đều đạt, còn trong trường hợp hoà vốn hay lỗ thì mục đích đã đạt còn mục tiêu thì chưa. Nhìn vào cuộc sống ta thấy có quá nhiều người đang ở vị trí rất cao trong xã hội, có thật nhiều tiền của, đi được nhiều nơi trên thế giới, hay tắt một lời là không còn gì phải lăn tăn về những mối bận tâm ở câu chuyện cơm áo gạo tiền và tổ chức mà họ thuộc về nữa. Nghĩa là cấp thấp nhất, cấp thứ hai, và một phần nhỏ của cấp độ thứ ba trong tháp 5 cấp nhu cầu của Abraham Maslow mà ai cũng biết, còn các cấp khác phải coi lại bởi họ vẫn cảm thấy bị cô đơn dù sống trong một căn nhà to đùng có vợ và có con đó mà không ai hiểu, yêu, và quí mến họ cả, họ cảm thấy lạc lõng bởi chẳng ai thật tâm công nhận họ là người có tài đức theo đúng nghĩa bởi họ biết rõ mọi thái độ qui luỵ, dạ dạ vâng vâng, tâng tâng bốc bốc chỉ là lời qua quít trên môi kẻ nói nhằm trục lợi cái mà họ đang sở hữu, họ không dám tham gia các buổi toạ đàm nói về văn hoá nghệ thuật bởi họ biết rằng vào đó họ sẽ chẳng biết nói gì nếu được mời và hỏi ý kiến, họ cũng ngại phải đối diện với các câu hỏi sâu hơn về mục đích sống bởi họ cũng chẳng biết họ đang đi đâu và rồi sẽ về đâu, họ cũng sẽ né tránh các câu hỏi thuần tuý về tinh thần như thế nào gọi là hồi tâm, phản tỉnh, thế nào là bình an thật, niềm vui thật, hạnh phúc thật, thịnh vượng thật,… Tắt một lời là họ đã đạt tới mục tiêu của mình và với vẻ bề ngoài đó thì có vẻ như rất rất tốt, song bên trong và cao cả hơn thì gần như rỗng tuếch nếu không muốn nói là họ đang lạc hướng. Nếu họ biết trăn trở đi tìm mục đích của đời mình thì hẳn sẽ khác đi rất nhiều. Khi ấy, cuộc sống sẽ có thể đảo chiều theo hướng ngược lại như câu chuyện của Đức Phật Thích Ca – một vị thái tử sống trong nhung lụa gấm là, sống trong cảnh người hầu kẻ hạ, sống trong niềm vui vì có vợ đẹp và con ngoan… ấy thế mà Ngài đã bỏ tất cả mọi thứ để đi tìm cho mình cái mà Ngài nhận thấy mình không hề có trong hiện tại giàu sang phú quí của mình. Ngài băng rừng vượt suối, Ngài ăn uống khắc khổ, Ngài rảo bước đó đây trong các ngõ ngách của xã hội, Ngài tiếp xúc với các phận người…rồi cuối cùng vẫn phải trở về trong nỗi buồn là cái mà Ngài đang kiếm vẫn chưa gặp được. Và sau cùng, chỉ ở dưới gốc Bồ Đề ngày này qua tháng nọ trong chay tịnh, trong tĩnh lặng và thiền định Ngài mới đạt tới điều mà Ngài gọi là Chân Như, và rồi từ đó Ngài thực hiện sứ mạng đời mình là giúp người khác đạt tới Chân Như giống như Ngài đã vất vả tìm kiếm trong suốt hành trình sống của mình với một thái độ hết sức từ bi và khiêm tốn “Tôi không là Chân Như” để tránh cho người khác sùng bái Ngài. Ở nơi cuộc sống này, bạn sẽ chẳng bao giờ yên lòng và hưởng trọn niềm vui và hạnh phúc thật nếu mục đích đời bạn không rõ ràng và nêu không muốn nói là né tránh để trả lời câu hỏi đó. Tin hay không tin, muốn hay không muốn, thao thức hay không, trăn trở hay không, quan tâm hay không thì bạn vẫn phải đối diện với lời mời gọi cao cả từ Tạo Hoá “Hãy tìm cho mình đúng vị trí của mình trong bức tranh cuộc đời để khi mảnh ghép của bạn khớp với các mảnh ghép khác thì bức tranh sẽ trở nên thành toàn”. Mà muốn tìm kiếm mục đích đời mình cách xác thực thì đòi hỏi bạn phải biết ngồi dưới gốc Bồ Đề, biết tĩnh lặng, biết can đảm, biết mở lòng mình, biết coi nhẹ các giá trị ảo do cái mà chúng ta gọi là mục tiêu mang lại, và trên hết mọi sự là biết nhìn xa trông rộng cho cả tâm hồn bạn lẫn tâm hồn người khác. Nói thế không có nghĩa là bạn không đi làm, không cần có địa vị, không cần có tiền, không được vui hưởng những chuyến tham quan thú vị, không được thưởng thức một món ăn ngon hay không được hưởng những cái đời thường mang lại vốn là phương tiện để ta đi đến mục đích, song cần phải khôn ngoan để không tự lừa phỉnh chính mình bằng cách thay vì để những phương tiện kia phục vụ cho mục đích sống thì ta lại biến chúng thành mục đích đời mình, hay nói tắt một lời là “Dùng phượng tiện để biện minh cho mục đích” thì sẽ rất nguy hiểm. Và sau cùng để nói theo cách chiết tự thì mỗi người chúng ta đừng để đời mình tiêu vong vì những mục đích vốn chỉ là phương tiện, nhưng hãy để đời mình vĩnh viễn không bị mục nát và tiêu vong vì ta đã thật sự tìm thấy đích điểm cho đời mình và đạt tới nó bằng những cái vốn chỉ là phương tiện và không coi đó là tiêu chuẩn đo lường sự thành bại trong đời mình và đời người khác. Và trên hết tất cả, chỉ mình bạn mới có thể trả lời xác thực mục đích đời mình và không có bất cứ công thức nào để giúp hay đo lường mục đích đời bạn. Nếu có chăng thì hãy hỏi trái tim và hãy làm điều trái tim thao thức để có thể cống hiến nhiều nhất cho cộng đồng và thế giới mà mình đang là một thành phần bất khả phân ly. Joseph C. Pham
“Mục Đích” Và “Mục Tiêu”
Xuyên suốt bài viết, chúng ta sẽ sử dụng phép ẩn dụ nói trên để giải thích mục đích, mục tiêu, mối quan hệ và sự khác biệt giữa hai điều đó. Vì vậy, hãy thắt dây an toàn và chuẩn bị cho chuyến đi của mình nào!
Mục đích và mục tiêu là gì?
Cách dễ nhất để định nghĩa mục đích là: đích đến cuối cùng của bạn. Đó là nơi mà bạn muốn đến – bất kể về mặt tâm lý, thể chất, tinh thần hay trí tuệ.
Mục đích đại diện cho một tương lai mà chúng ta mong muốn xảy ra và nó đóng vai trò là tâm điểm dẫn đến nơi chúng ta muốn đến trong cuộc sống (trong trường hợp trên là mũi Cà Mau).
Mặt khác, mục tiêu là cách bạn đạt được mục đích của mình. Đối với mỗi mục đích bất kỳ, bạn có thể có nhiều mục tiêu. Một mục tiêu trong trường hợp trên sẽ là thuê một xe kéo (cách đến Cà Mau). Nhưng như đã nói, bạn có thể và nên có nhiều mục tiêu cho một mục đích.
Bạn có thể thêm các mục tiêu bổ sung vào mục đích đến Cà Mau bằng cách nói rằng bạn sẽ lái xe mỗi ngày trong 6 giờ (một mục tiêu). Ngoài ra, các mục tiêu có thể đóng vai trò là các chỉ số cho bạn biết rằng bạn đang đi đúng đường để đạt được mục đích của mình.
Nếu bạn đi đường từ Hà Giang đến Cà Mau, dọc đường bạn sẽ đi qua các thành phố như Hà Nội, Thanh Hóa, Đà Nẵng, Phan Thiết, Thành phố Hồ Chí Minh… Tất cả những điểm này đóng vai trò là chỉ số cho thấy bạn đang đi đúng hướng và bạn nên tiếp tục con đường của mình.
Phân biệt Mục đích và Mục tiêu
Nhưng có một sự khác biệt có hệ thống nào sẽ làm cho mục đích và mục tiêu khác nhau không? Vâng, câu trả lời là có, và phần tiếp theo sẽ nói về điều đó.
Mục đích trả lời câu hỏi về “cái gì”.“Bạn muốn làm gì?”“Tôi muốn đưa gia đình đi nghỉ ở Cà Mau.”
Mặt khác, mục tiêu trả lời cho câu hỏi “làm thế nào”.“Bạn làm thế nào để đến Cà Mau?”“Chúng tôi sẽ thuê xe kéo và lái xe trên cả đoạn đường.”
Mục đích có thể là những tuyên bố mơ hồ, định tính rất khó đo lường. Đôi khi chúng có thể mang tính rạch ròi nếu bạn đánh giá chúng theo kiểu hoàn thành hay không hoàn thành. Một ví dụ là mục đích mà Napoleon đã từng tuyên bố: “Tôi muốn chinh phục nước Nga.” Có thể dễ dàng đo lường nó theo kiểu hoàn thành hay không hoàn thành. Trong trường hợp của ông, nó đã không được hoàn thành.
Nhưng lại có những mục đích hoàn toàn không thể định lượng được. Ví dụ, tôi muốn trở thành nghệ sĩ piano giỏi nhất thế giới, hay tôi muốn là người thành công, hay tôi muốn tìm thấy tình yêu của đời mình. Những mục đích này không thể định lượng được vì chúng chủ yếu dựa trên cảm xúc, mà xúc cảm thì không thể đo lường.
Các mục đích chủ yếu là mơ hồ và không thể đo lường được, tuy nhiên chúng ta vẫn cần có chúng vì chúng giúp định hướng. Vì vậy, chúng ta cần một cái gì đó có thể đo lường được và định lượng được, và đó là lý do tại sao các mục tiêu tồn tại.
Mục tiêu là những điều cụ thể và hoàn toàn có thể đo lường được mà chúng ta thực hiện để đạt được mục đích của mình.
Đến Nghệ An lúc 7 giờ tối ngày đầu tiên,
Đến thành phố Hồ Chí Minh lúc 7 giờ tối ngày thứ hai,
Lái xe đến Cà Mau lúc 7 giờ tối ngày thứ ba
Trong ví dụ về kỳ nghỉ gia đình được đề cập, trong đó mục đích là đến được Cà Mau, thì các mục tiêu cung cấp các điểm kiểm tra có thể đo lường được. Chúng cung cấp thước đo mục tiêu rất cần thiết cho chúng ta biết liệu chúng ta có đang đi đúng hướng hay chúng ta cần thay đổi điều gì đó.
Mục đích: Lái xe từ Hà Giang đến Cà Mau trong 3 ngày
Nếu chúng ta không đạt được các mục tiêu trên, chúng ta cần thay đổi một điều gì đó. Nếu không, chúng ta sẽ không đạt được mục đích của mình.
Có cái nào quan trọng hơn không?
Nếu chúng ta đến thành phố Hồ Chí Minh muộn vào ngày thứ hai, điều đó có nghĩa là chúng ta cần điều chỉnh tốc độ của mình (lái xe nhanh hơn), điều chỉnh thời gian lái xe (lái xe nhiều giờ hơn trong ngày) hoặc dừng ít hơn (thời gian nghỉ ngơi ít hơn). Có nhiều cách khác nhau để chúng ta điều chỉnh cách tiếp cận để đạt được mục đích của mình.
Nhưng sau đó lại là câu hỏi về tầm quan trọng. Điều gì quan trọng hơn, mục đích hay mục tiêu?
Mục đích và mục tiêu là hai mặt của cùng một đồng xu. Nó vô giá trị khi chỉ có mặt này hay mặt kia – chỉ khi chúng ta kết hợp chúng lại thì chúng mới giúp ta đạt được ý định.
Mục đích giúp định hướng – tương lai – nơi chúng ta muốn đi tới. Không có mục đích thì không có bức tranh tổng thể và không có động lực theo đuổi.
Không có mục tiêu, mục đích chỉ là thứ tồn tại trong đầu chúng ta. Mục tiêu cho biết những điểm trung gian để chúng ta đạt được mục đích của mình.
Chỉ có mục tiêu đơn thuần mà không có mục đích là hành động vô tri. Tôi có thể bảo bạn luyện toán 7 tiếng mỗi ngày, nhưng vì lý do gì? Nếu bạn không muốn trở thành nhà toán học giỏi nhất thế giới thì không có lý do gì để bạn làm điều đó cả.
“Một người sống không có mục đích giống như một con tàu đi đến hư không – luôn chẳng đi đến đâu và không bao giờ đến được “nơi đó”.”
Điều tương tự sẽ là ví dụ về kỳ nghỉ gia đình.
“Mục đích mà không có kế hoạch thì chỉ là giấc mơ…”
Nếu bạn biết rằng bạn cần phải đi qua Nghệ An và thành phố Hồ Chí Minh nhưng không biết mục đích của bạn là gì, thì làm sao bạn biết khi nào bạn đã đạt đến đó (cho dù “đó” là đâu đi nữa).
Cách sử dụng mục đích và mục tiêu để thành công trong cuộc sống
Một mục đích không có mục tiêu chỉ đơn thuần là mơ mộng – chỉ là tưởng tượng. Trong ví dụ về kỳ nghỉ gia đình, điều đó có nghĩa là chúng ta biết rằng chúng ta muốn đến Cà Mau nhưng chúng ta không biết cách đến đó. Các biển chỉ dẫn Hà Nội, Huế, thành phố Hồ Chí Minh sẽ chẳng có ý nghĩa gì khi ta không biết làm thế nào để đến Cà Mau hoặc không biết con đường nào để đến đó.
Được rồi, nhưng ta sẽ làm gì với cả đống thông tin này? Phần cuối của hướng dẫn này sẽ cho bạn biết.
Giờ đây bạn đã thấy các ví dụ về mục đích và mục tiêu, cũng như sự khác biệt và tầm quan trọng của việc có cả hai. Bây giờ hãy xem làm thế nào chúng ta có thể sử dụng những thứ này để đạt được ước mơ của mình.
Có một phương pháp đơn giản được sử dụng cho tất cả các ước mơ, mục đích và mục tiêu của mọi người, nó được gọi là chiến lược Hawkeye-Wormeye.[1]
“Tôi muốn đến những ngọn đồi bên kia những đầm lầy âm u.”
Bước 1: Hawkeye
Hãy tưởng tượng rằng bạn là một con chim ưng và bạn bay cao trên khu rừng đại diện cho cuộc sống của bạn. Khi bạn là một con chim ưng, bạn sẽ quan sát thấy vô tận và biết tất cả những ngọn núi, dòng sông và ngọn đồi ở đâu. Bạn thấy nơi bạn cần đến và bạn thấy rõ bức tranh toàn cục.
Hawkeye là điều đầu tiên bạn làm bởi vì nó mang đến mục đích, bức tranh toàn cục hoặc bạn gọi là gì cũng được.
Khi bạn hiểu rõ về nơi bạn cần đi từ góc độ chim ưng, bây giờ là lúc để đi xuống đất bằng cách trở thành một con sâu.
Bước 2: Wormeye
Được rồi, vậy là chúng ta biết nơi cần đi tới – đó là những ngọn đồi ở phía bên kia đầm lầy âm u. Nhưng để đến đó, chúng ta cần phải trở thành một con sâu. Tại sao lại là sâu?
“Bạn đang xây một bức tường. Nhưng trên thực tế, bạn không xây dựng một bức tường. Bạn đang đặt từng viên gạch hoàn hảo nhất có thể và một ngày nào đó, nếu bạn đặt những viên gạch của mình một cách hoàn hảo, chúng sẽ trở thành một bức tường.”
Bởi vì một con sâu có thể nhìn thấy chỉ 2-3 bước trước mặt nó mà thôi. Điều này đảm bảo rằng dù bạn biết đích đến cuối cùng của mình nhưng bạn sẽ chỉ tập trung vào 2-3 bước ngay trước mắt.
Sự chuyển đổi từ Wormeye sang Hawkeye rồi lại sang Wormeye
Như Will Smith đã nói trong một cuộc phỏng vấn,
Điều này tương tự với wormeye. Bạn biết đích đến của mình ở đâu nhưng bạn quyết định chỉ tập trung vào những gì trước mắt. Bằng cách này, bạn đảm bảo rằng bạn sẽ “đặt những viên gạch hoàn hảo, một ngày nào đó sẽ trở thành một bức tường.”
Nhưng thật ra thì bạn làm những gì theo quan điểm wormeye?
Cứ sau 3 hoặc 6 tháng, bạn nên dành ra một vài ngày chỉ theo quan điểm Hawkeye. Bạn làm điều này bởi vì bạn cần chắc chắn rằng bạn đang đi đúng hướng và để xem liệu bạn có cần thay đổi hay phát huy điều gì trên con đường của bạn không. Theo cách gọi của Bill Gates thì đó là “Tuần lễ Suy nghĩ”.[2]
Thời gian còn lại (hơn 95%), bạn dành nó theo quan điểm wormeye. Bạn đang ở trên mặt đất, làm việc, thu nhận các kỹ năng mới hoặc làm tốt hơn với những cái cũ. Bạn bước ra từ wormeye đến hawkeye chỉ để xem liệu bạn có còn đi đúng hướng hay không.
Bạn có bức tranh tổng thể – mục đích bạn muốn đạt được. Giả sử mục đích là trở thành nhà văn hiện thực hay nhất thế giới. Vậy làm thế nào để bạn trở thành người như vậy?
Trước hết, bạn hãy tách biệt những gì thật sự là việc viết. Và ở đó, bạn nhận ra rằng viết không chỉ là viết – mà bao gồm bốn phần khác nhau:
Được rồi, bây giờ chúng ta biết những gì thực sự cần phải làm để trở thành nhà văn giỏi nhất. Bốn điều trên là những kỹ năng cần nắm vững để trở thành nhà văn giỏi nhất thế giới.
Bằng cách đặt những mục đích hay ước mơ lớn lao, mơ hồ vào những ngăn nhỏ hơn để có thể dễ dàng thực hiện (thói quen hàng ngày), trên thực tế, chúng ta đang phân chia công việc của mình thành điều có thể hoàn thành được.
Quan điểm hawkeye của việc trở thành nhà văn giỏi nhất tập trung vào quan điểm wormeye thông qua làm việc với các phần khác nhau của việc viết lách.
Nhưng cuối cùng chúng ta làm gì với việc phân chia? Đây là nơi chúng ta có được những hành động và hành vi (mục tiêu) bạn làm hàng ngày và phần cuối cùng của câu đố lớn – thói quen hàng ngày.
Vậy là chúng ta đã chia xong việc “trở thành nhà văn giỏi nhất thế giới” thành “luyện tập lên ý tưởng, nghiên cứu, viết và chỉnh sửa.” Vậy thật ra chúng ta làm gì với chúng?
Chúng ta hình thành thói quen hàng ngày.
Đây không phải là điều lớn lao vĩ địa gì cả – thực tế, nó hoàn toàn ngược lại. Chúng ta thực hiện những hành động nhỏ mỗi ngày và những hành động đó tích lũy theo thời gian đưa ta đến mục tiêu của mình. Hãy thực hiện từng bước một, chậm và ổn định, và như Eric Edmeades đã nói, “tôi làm ít hơn hôm nay để làm nhiều hơn trong một năm.”[3]
Trong ví dụ về việc viết, một thói quen hàng ngày đơn giản và dễ dàng sẽ là “Viết 500 từ mỗi ngày.” Bằng cách này, bạn có thói quen hàng ngày là để ý đến phần “viết” của việc trở thành nhà văn giỏi nhất thế giới.
Để lên ý tưởng, bạn bắt đầu với việc viết nhật ký (3 điều xảy ra với bạn ngày hôm nay), để nghiên cứu bạn bắt đầu đọc sách (20 trang mỗi ngày) và để chỉnh sửa, bạn tạo một danh sách các từ bị cấm mà bạn chỉ cần xóa khỏi bài viết của mình (“như”, “rất”, “thứ”,…)
Bạn không cần phải bắt đầu làm tất cả những điều này – thực sự tôi khuyên bạn không nên làm vậy. Thay vào đó bạn nên bắt đầu với một trong những điều này, và sau đó, khi trở thành thói quen, hãy bổ sung điều tiếp theo.
Kết luận
Hãy bắt đầu với thói quen đọc sách (20 trang mỗi ngày). Sau 150 ngày, hãy thêm một thói quen viết (500 từ một ngày). Tiếp theo là tạo thói quen lên ý tưởng, và cuối cùng là thói quen chỉnh sửa.
Nếu tôi bắt đầu với tất cả ngay lập tức, thì không cái nào có thể trở thành thói quen. Như người ta nói, “Hãy làm ít hơn một ngày để làm nhiều hơn trong một năm.”
Chúng ta bắt đầu với một lời giải thích về mục đích và mục tiêu, đã vượt qua sự khác biệt của hai thứ đó, hiểu rằng cái này không thể tồn tại mà không có cái kia. Sau đó ta đã thấy cách sử dụng mục đích và mục tiêu trong cuộc sống hàng ngày.
Vì thế hãy sử dụng quan điểm hawkeye và wormeye bằng cách đánh giá bức tranh tổng thể với hawkeye và tập trung vào trọng tâm với wormeye – những bước đi ngay trước mắt chúng ta.
Tài liệu tham khảo Nguồn: Lifehack
Cuối cùng, chúng ta phân chia những mục đích lớn thành những hành động nhỏ nhất có thể và tạo thói quen hàng ngày từ những mục tiêu này.
Giờ đây chúng ta đã biết những việc cần làm mỗi ngày để đạt được mục đích và ước mơ của mình. Thứ duy nhất ngăn cách chúng ta với mục đích mà ta muốn đạt được là một thói quen nhỏ hàng ngày – vì vậy hãy bắt đầu thực hiện nó ngay từ hôm nay!
Mục Tiêu Bài Học Có Đúng Là Mục Tiêu Bài Học?
Tất cả chúng ta đều chẳng xa lạ gì với câu chuyện “Thầy bói xem voi”, nhưng với kinh nghiệm là một giáo viên, tôi cho rằng chính chúng ta đang lặp lại một sai lầm. Sai lầm đó có tên là “MỤC TIÊU BÀI HỌC”.
Để tôi bắt đầu câu chuyện:
Bạn là giáo viên, một ngày kia, bạn được giao nhiệm vụ soạn một giáo án “XEM VOI” (chuyện thường như ở huyện), không ngần ngại gì cả trong đầu bạn nghĩ đến MỤC TIÊU BÀI HỌC và bạn đặt cho học sinh một MỤC TIÊU rất chính xác đó là: “Sau bài học học sinh có thể mô tả được con voi”. Giờ học bắt đầu, bạn nói với học sinh: Cô muốn sau buổi học ngày hôm nay các con sẽ mô tả được cho cô hình dáng của con voi. Các con học hành rất chăm chỉ, chúng hào hứng tham gia vào giờ học. Đứa sờ vòi, đứa sờ ngà, đứa sờ đuôi đến nỗi cả ngài Bộ trưởng Bộ giáo dục cũng phải thừa nhận bạn “không phải dạng vừa đâu”. Cuối giờ học bạn thấy tự hào lắm, chuẩn bị cả livestream để post lên facebook khoe cùng đồng nghiệp. Để chắc chắn bạn còn hỏi thêm chúng ở phần “Củng cố”: Các con có hiểu bài không? Bạn nào có thể miêu tả cho cô hình dáng của con voi? Cả lớp nhao nhao, đồng thanh: có ạ! con! con! Nhưng câu trả lời nhận được khiến bạn tụt cả… cảm xúc: – Cô ơi, con voi như con đỉa – Cô ơi, con voi như cột nhà – Cô ơi con voi như cái quạt… (bla, bla…)
Bạn thất vọng lắm vì chẳng hiểu vì sao có cái việc đơn giản thế mà chúng cũng làm không xong. Tại sao sản phẩm mà học sinh trả bạn không đúng như những gì bạn mong muốn. Câu trả lời ư, thật đơn giản: bởi vì bạn là người sáng mắt. Bạn hiểu rất rõ con voi gồm những bộ phận nào. Điều này cũng giống như việc bạn đã trải qua 4 năm đại học với vốn kiến thức chuyên sâu về chuyên ngành bạn đang giảng dạy. Thật chẳng khó khăn gì để bạn có thể biết được phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân gồm có mấy ý hay phân tích bài “vội vàng” thì cần những ý nào. Nhưng học sinh của bạn thì khác. Chúng như những ông thầy bói mù, trước mắt chúng chỉ là chân trời tri thức bao la, mờ mịt. Chúng chẳng hiểu thế nào là “hiểu đầy đủ về nguyên nhân cách mạng tháng Tám” “nắm chắc về tác giả Nam Cao” “có nhận thức sâu sắc về nghệ thuật thơ Tố Hữu”…. cái chúng nhìn thấy, học được chỉ là các bộ phận riêng lẻ mà cái bạn cần thì lại là một chỉnh thể hoàn chỉnh. Vì thế việc đặt mục tiêu bài học trở thành việc đánh đố người học vì họ chẳng biết phải làm như thế nào để đạt được nó và như thế nào thì mới là đạt yêu cầu của giáo viên.
Từ câu chuyện trên, tôi muốn các bạn hiểu đúng về khái niệm “Mục tiêu bài học”. Đó là tuyên bố về những gì học sinh phải chỉ ra, phải thể hiện, phải làm được sau bài học. Mục tiêu dạy học cần được viết dưới góc độ người học để nhấn mạnh kết quả cuối cùng của bài dạy là ở phía các học sinh chứ không phải ở phía giáo viên. “Mục tiêu thực hiện là một lời phát biểu mô tả kết quả thực hiện đã dự định của học sinh vào cuối buổi dạy”.(Robert F. Mager, 1994). Nó không chỉ đơn giản là cái đích cần đạt đến mà còn là con đường cách thức để đạt đến kiến thức. Ví dụ: “Sau buổi học ngày hôm nay học sinh có thể sử dụng phần mềm Microsoft word để gõ được 60 từ/ phút mà không quá 3 lỗi sai” hay “Cuối buổi học hôm nay học sinh có thể liệt kê 5 phong cách nghệ thuật của Hồ Chí Minh”…
Khác với mục tiêu bài học, “MỤC ĐÍCH” là điều mà người giáo viên mong muốn về kết quả khái quát của bài học đối với học sinh. Còn”mục tiêu” là điều mong muốn học sinh phải đạt được trong quá trình dạy cho tới khi kết thúc bài học một cách cụ thể, quan sát và đo lường và đánh giá được. Để viết đúng được “mục tiêu bài học” thật không dễ dàng chút nào khi hiện nay phần lớn các giáo án đều nhầm lẫn giữa “mục tiêu bài học” và “mục đích dạy học”. Để bước đầu giúp các bạn có thể viết được một mục tiêu bài học, tôi xin đưa ra một nguyên tắc cực kì quan trọng viết tắt là “SMART” Nguyên tắc SMART là gì? Đó là nguyên tắc THÔNG MINH giúp giáo viên định hình một mục tiêu bài học:
1. Thứ nhất: Specific (cụ thể)
Cụ thể, dễ hiểu – thường thì khi đặt mục tiêu bài học, các thầy cô thường bắt đầu bằng các cụm từ như “Học sinh hiểu được về nguyên nhân của cuộc cách mạng tháng Tám” “Nắm được đặc điểm phong cách nghệ thuật thơ Xuân Diệu… Khi viết mục tiêu như vậy, giáo viên hiểu rất rõ những yêu cầu cần đạt nhưng giáo viên lại quên mất rằng học trò của chúng ta là những ông thầy bói mù và vì vậy chúng chẳng hiểu thế nào là “hiểu, biết hay nắm được…”. Thay vì như vậy, các bạn hãy cụ thể hóa mục tiêu một cách tối đa ví dụ: Trình bày/ liệt kê được 3 nguyên nhân dẫn đến cuộc cách mạng tháng Tám, Kể tên được 5 đặc điểm phong cách nghệ thuật của Xuân Diệu…
2. Thứ hai: Mesurable (có thể đo được)
Đo lường được – khi bạn đặt mục tiêu cho học sinh, bạn phải biết được mục tiêu của mình có đo lường được hay không. Bởi vì, nền giáo dục hiện đại cần chúng ta phải có bằng chứng cho những điều chúng ta làm. Phụ huynh học sinh và hiệu trưởng muốn nhìn thấy sự tiến bộ được thể hiện qua các sản phẩm hay các con số cụ thể. Mà mục tiêu bài học của bạn đặt cho học sinh thường là “hiểu đầy đủ” “nắm chắc kiến thức” “có kĩ năng làm việc nhóm”. Nếu bạn là giáo viên dạy môn Văn, còn hiệu trưởng của bạn là giáo viên dạy hóa. Thử hỏi cuối giờ học làm sao hiệu trưởng có thể biết được việc giảng dạy của bạn có thu được hiệu quả hay không khi sản phẩm bạn tạo ra không đo được? và hiệu trưởng cũng không có kiến thức sâu về văn học?
3. Thứ ba: Attainable (có thể đạt được)
5. Thứ năm: Time-bound (giới hạn thời gian)
Khi một mục tiêu bài học được viết ra, nghĩa là sự cam kết được hình thành giữa Giáo viên – Kiến thức – Học sinh. Bạn phải có giới hạn thời gian cụ thể cho từng mục tiêu. Khi nào thì học sinh đạt được mục tiêu đó? Kết thúc hoạt động 1 hay kết thúc bài học học sinh sẽ đạt được… Bạn biết đấy khi chúng ta giới hạn thời gian cho những mục tiêu bài học, học sinh sẽ có ý thức hoàn thành nhanh hơn và có kỷ luật hơn để hoàn thành mọi việc đúng hạn. Tóm lại, mỗi khi chúng ta bắt đầu cho công việc giảng dạy, thay vì việc nghĩ đến những mục đích cao xa, hay cách thức dạy như thế nào, mỗi giáo viên cần bắt đầu tập trung vào “đối tượng của việc giảng dạy” để làm sao, bằng con đường, biện pháp nào để người học có thể đạt được các “mục tiêu” đó và làm sao để “lượng hóa” “đo được” các sản phẩm của người học. Chỉ như vậy học sinh mới nhận ra chúng đang là những ông thầy bói mù, cái mà chúng đang “sở hữu” chỉ là bộ phận của con voi và chúng biết làm như thế nào để mô tả được con voi với các bộ phận đầy đủ.
– Nguyễn Hữu Long –
Cho Vay Tiêu Dùng Là Gì, Mục Đích Sử Dụng Vốn Vay Tiêu Dùng
20/06/2018
1. Dịch vụ cho vay tiêu dùng là gì?
là hoạt động cấp vốn của ngân hàng hay các tổ chức tín dụng cho người đi vay để phục vụ mục đích tiêu dùng cá nhân. Người ta gọi đây là vốn vay tiêu dùng để phân biệt với vốn vay kinh doanh. Mặc dù đều là vốn cho vay của ngân hàng, tổ chức tín dụng nhưng mục đích sử dụng 2 loại vốn này là hoàn toàn khác nhau. Vốn vay kinh doanh chỉ được sử dụng với mục đích sản xuất kinh doanh, để vay vốn kinh doanh, thủ tục hồ sơ cũng phức tạp hơn nhiều so với vay vốn tiêu dùng, trong đó bao gồm cả kế hoạch kinh doanh cụ thể.
2. Các hình thức cho vay tiêu dùng
Các dịch vụ cho vay tiêu dùng hiện nay gồm có cho vay thế chấp và , cùng là dịch vụ cho vay tiêu dùng nhưng 2 loại hình này có những sự khác biệt nhất định.
Cho vay thế chấp là hình thức Cho vay tiêu dùng thế chấp: cho vay tiêu dùng yêu cầu tài sản đảm bảo (tài sản thế chấp). Theo đó, để được ngân hàng cấp vốn vay thế chấp, người đi vay phải thế chấp các tài sản có giá như bất động sản (nhà, đất,…) hoặc động sản (xe cộ và các tài sản có giá khác). Sở dĩ ngân hàng yêu cầu tài sản thế chấp vì khoản vay nào cũng tiềm ẩn những rủi ro nhất định, tài sản đảm bảo là điều kiện bắt buộc để ngân hàng thu hồi vốn trong trường hợp xảy ra rủi ro. Tài sản đảm bảo này vẫn hoàn toàn là của bạn và không hề bị ảnh hưởng gì trong quá trình vay vốn, bạn vẫn có thể sử dụng bình thường. Các tài sản thế chấp chỉ bị thu hồi trong trường hợp bạn mất khả năng trả nợ.
Điểm khác đầu tiên có thể nhận thấy ngay giữa cho vay tiêu dùng thế chấp và cho vay tiêu dùng tín chấp là tài sản đảm bảo, chính sự khác biệt này cũng trực tiếp dẫn tới rất nhiều khác biệt khác mà chúng tôi đề cập ngay sau đây.
3. Sự khác biệt giữa vay thế chấp và vay tín chấp
Cũng do các ngân hàng, tổ chức tín dụng cho vay tiêu dùng tín chấp không cần tài sản đảm bảo nên khoản vay tín chấp được cho là rủi ro cao hơn rất nhiều so với vay thế chấp. Để bù đắp rủi ro ấy, các ngân hàng thường để mức lãi suất tín chấp cao hơn khá nhiều so với loại hình còn lại. Lãi suất vay tiêu dùng tín chấp hiện nay tại nhiều ngân hàng khá cao, từ 18%/năm đến trên 20%/năm. Trong khi đó, lãi suất vay thế chấp lại khá thấp, đơn cử như với của ngân hàng TPBank, lãi suất ưu đãi chỉ rơi ở mức 8,4%/năm với gói ưu đãi 12 tháng, lãi suất sau ưu đãi cũng chỉ giao động quanh mức 10,5%/năm.
Lãi suất cho vay tiêu dùng tín chấp khá cao
Hạn mức cho vay
Nếu như dịch vụ cho vay thế chấp có hạn mức tương đối lớn thì hạn mức vay tín chấp lại bị hạn chế. Tại nhiều ngân hàng, hạn mức cho vay tín chấp sẽ được tính căn cứ vào thu nhập thực tế của người đi vay, thông thường gấp 10 lần lương. Như vậy giả sử lương hàng tháng của bạn là 10 triệu đồng thì bạn chỉ có thể vay tối đa là 100 triệu đồng, nhỏ hơn rất nhiều so với dịch vụ cho vay tiêu dùng thế chấp.
Thời gian vay tối đa
Tương tự, thời gian vay tối đa của khoản vay tín chấp thường ngắn, chỉ khoảng 2 – 3 năm. Trong khi đó nếu vay thế chấp, thời gian vay tối đa có thể rơi vào khoảng 7 năm (như đối với gói vay mua xe) hoặc thậm chí lên tới (25 năm với gói vay mua nhà).
Thời gian phê duyệt
Vì dịch vụ cho vay tiêu dùng tín chấp không yêu cầu tài sản đảm bảo nên sẽ không có hoạt động thẩm định tài sản, thời gian phê duyệt sẽ giảm đi đáng kể. Ngoài ra, do hồ sơ thủ tục có phần đơn giản hơn nên thời gian phê duyệt hồ sơ vay tín chấp là khá nhanh. Nhiều ngân hàng có thể phê duyệt và giải ngân trong vòng từ 1 – 2 ngày.
Mục đích sử dụng vốn
Mục đích sử dụng chính là một trong những nhân tố quyết định xem bạn nên vay vốn tiêu dùng ngân hàng dưới hình thức nào, tín chấp hay thế chấp?
Bạn nên vay tín chấp khi cần vay vốn gấp với số tiền không quá lớn. Khác với vay thế chấp, việc chứng minh mục đích sử dụng vốn không yêu cầu chặt chẽ, chính vì vậy bạn có thể được ngân hàng cấp vốn vay tín chấp bằng tiền mặt để chi tiêu với nhiều mục đích như mua sắm xe máy, nột thất, tiện nghi cho gia đình, du lịch,… Tóm lại, khoản tiền vay tín chấp có thể được sử dụng với mục đích đa dạng tuy vào nhu cầu của người vay, miễn là không vi phạm pháp luật.
Trong khi đó, các ngân hàng cho vay tiêu dùng thế chấp luôn yêu cầu phải chứng minh mục đích sử dụng vốn bằng các giấy tờ, hợp đồng cụ thể (ví dụ: hợp đồng mua bán xe, hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất,…). Ngoài ra bạn cũng lưu ý thêm, để đảm bảo vốn được sử dụng đúng mục đích, ngân hàng sẽ giải ngân cho bên bán chứ không phải bên mua nên trong đa số trường hợp vay thế chấp, khách hàng sẽ không được cầm tiền mặt.
Nói tóm lại, bạn chỉ nên vay tín chấp trong các trường hợp như sau:
Bạn không có tài sản đảm bảo
Bạn cần vốn vay gấp
Bạn cần vay tiền mặt
Bạn chỉ vay tiền trong ngắn hạn
Bạn vay vốn với số tiền nhỏ
Bạn có thu nhập ổn định và không màng lãi suất cao
Theo Tài chính – ngân hàng
Bạn đang xem bài viết Mục Đích Và Mục Tiêu trên website Tvzoneplus.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!