Top 13 # Yêu Là Gì Hả Mẹ Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 4/2023 # Top Trend | Tvzoneplus.com

Tình Yêu Là Gì Hả Mẹ?

Thể loại: Truyện ngắn hay nhất

Trước đây con đã tự hứa với lòng không ai đáng để con tin tưởng hơn là bản thân con cả, luôn nhớ như vậy con sẽ cảm thấy mình thật sự hạnh phúc. Vậy mà con đã chẳng làm được con đã làm trái tim con đau khổ…

Tình yêu là gì hả mẹ? có phải là khi đứng trước người ta con tim con lại thêm một lần lạc nhịp, toát cả mồ hôi tay. Là những cái nắm tay, và những yêu thương được người ta đáp lại. Là tình cảm từ hai phía. Vậy sao con người ta cứ phải đơn phương làm gì hả mẹ. Tại sao con người ta cứ bất chấp tất cả để yêu, dù biết nó chỉ là vô nghĩa, tại sao con người ta cứ cho đi mà không đòi hỏi gì ngoài việc phải nhận lấy những khổ đau và giọt nước mắt mặn đắng…

Tình yêu là gì hả mẹ? có phải là những lời hứa xuất phát từ trái tim. Sẽ bên nhau mãi mãi, sẽ xây dựng nên tổ ấm hạnh phúc cùng những đứa con cáu kĩnh xinh tươi, về một tương lai viên mãn nào đó không. Vậy tại sao người ta cứ hứa rồi lại thất hứa, rồi lại hứa rồi lại thất hứa. Cái vòng tròn vô định ấy cứ khiến con quay cuống cuồng cả lên, con cắn chặt môi để tiếng khóc không phát lên mỗi đêm, con rơi xuống hố sâu rồi khủng hoảng…

Tình yêu là gì hả mẹ? có phải là sự chân thành, không lừa dối, không phải vì ngoại hình,vì vật chất. Vậy mà con cứ phải nhận lấy những lời nói dối kinh khủng, những ánh mắt lạnh lùng khi người ta bỏ rơi con. Người ta quay lưng với con khi con gục ngã, người ta ngoảnh mặt bỏ rơi con khi người ta chán, người ta cười khinh buông vội tiếng chia tay khi người ta tìm được điểm đừng chân tốt hơn. Và cuối cùng một mình con trơ trọi với nỗi cô đơn mà chẳng thể nào thoát ra được.

Tình yêu là khi người ta lướt qua đời nhau, rồi cố kíêm tìm một lí do để ở lại. Nhưng… đối với tôi nó đơn giản là một trò chơi, ai thua người đó phải chịu phạt. Sẽ rất đau nếu mù quáng đặt cược tất cả vào trò chơi ấy. Xét cho cùng cũng chỉ là cảm xúc nào đấy đến bật chợt và cũng đi bất chợt. Đừng yêu bằng cả con tim, giữ lại cho mình một khoảng trống vô định nào đó để khi mất đi con người ta còn có cái để mà bấu víu vào, đừng hoang phí tình yêu vô ích rồi tự làm khổ mình bởi cuối cùng nó cũng chẳng mang lại kết cục gì.

“Khi bạn yêu ai đấy

Mà họ không yêu mình

Thì quên đi cho khỏe

Đấy không phải là tình

Mà là sự ngu ngốc

Đại khái kiểu như này:

Bạn chờ tàu thủy đến

Mà ngồi ở sân bay.”

Đam Mê Là Gì Hả Mẹ?

Có chuyện ngụ ngôn kể thế này, mẹ con nhà heo nói chuyện với nhau về đam mê. Heo con hỏi mẹ “đam mê là gì hả mẹ?”, heo mẹ chỉ vào chiếc đuôi của con trai mình. Nghe vậy heo con loay hoay chạy theo chiếc đuôi và dĩ nhiên chẳng thể nào bắt được.

Lúc này heo mẹ mới mỉm cười ôn tồn và nói: “Thứ chúng ta chẳng thể cầm nắm rõ ràng nhưng luôn biết nó đang kề cạnh. Nó chính là đam mê.”

Không phải chú heo nào cũng biết mình có đuôi

Từ thuở mới lọt lòng hay dạo chập chững những bước chân đầu đời nhiều người đứa trẻ bị “phẫu thuật” bỏ mất những chiếc đuôi bởi một thứ dụng cú sắc bén mang tên: áp đặt – kỳ vọng.

Đám trẻ thường loay hoay đi tìm đam mê của mình nhưng chúng không biết chiếc đuôi bị cắt bỏ khó mà mọc lại. Và liệu như mọc lại nó cũng có thể bị giải phẫu thêm một lần nữa. Người lớn nên thức tỉnh và thành thật nói với mình: “Được sống với đam mê, cũng là một loại nhân quyền”.

Ba mẹ có biết, nếu không có đam mê thì mỗi người chỉ như đang tồn tại chứ không phải sống. Khi những đứa trẻ héo hon từ bên trong, sống một cuộc đời của ai khác, ở mãi trong vùng an toàn của mình là một đều đáng thương. Ba mẹ có biết, mỗi chiếc đuôi là một thứ bản sắc tuyệt vời: chiếc đuôi đen cá tính, chiếc đuôi đỏ rực rỡ, chiếc đuôi cài nơ xinh xắn, …

Và đâu đó, mỗi chiếc đuôi sẽ viết lên một đời sống thật khác, tạo nên những màu sắc thật khác ho cuộc sống.

Hãy cảm thấy thật may mắn nếu mỗi người nhận định được chính đam mê của bản thân mình. Vì đối với rất nhiều người biết được đam mê của bản thân, được sống với đam mê là một đặc ân của tạo hóa, là một sự can trường.

Ta luôn được nghe rằng hãy hết mình với “đam mê” nhưng điều đó thì không đồng nghĩa với một sự mù quáng, ngược đãi và ngông cuồng. Đam mê cần có định hướng và cần được đối xử tử tế. Đam mê giống như một đứa trẻ, cũng cần nuôi dưỡng mỗi ngày và dạy bảo.

Nhưng trước hết hãy cho chính những đứa trẻ biết được chúng đam mê điều gì? Đây là bài toán khó nhất cần sớm tìm ra đáp án.

Đam mê là gì hả mẹ? Hãy để mẹ đi tìm cùng con.

– Học sinh sẽ được trải nghiệm lớp học thử chuẩn quốc tế với các bộ môn trong chương trình học của UK Academy như: Lắp ráp Robotic, , , Tiếng Anh cùng giáo viên bản xứ, …

– Talkshow: “Định vị đam mê cho con”, diễn giả Nguyễn Hạnh Tuyết Trinh , chuyên gia tư vấn hàng đầu trong lĩnh vực sinh trắc vân tay và khai vấn cuộc sống

Hãy Đọc ‘Hoàng Tử Bé’ Nếu Con Hỏi ‘Tình Yêu Là Gì Hả Mẹ?’

Chưa từng đến Mỹ nhưng Khang Thịnh lại hóa thân vào một cậu nhóc sinh ra và lớn lên ở Mỹ với bối cảnh gia đình, bạn bè, trường học ở Mỹ đầy chân thực, sống động và hài hước. 

“Nhật ký của nhóc Alvin siêu quậy” là câu chuyện về cậu bé Alvin hiếu động luôn nghĩ ra những trò nghịch ngợm. Nhiều bạn nhỏ sẽ thích thú khi đọc những trang viết về trẻ em thời nay từ góc nhìn của một tác giả đồng trang lứa bằng giọng văn hài hước.

Trí tưởng tượng của cậu bé chưa từng đến Mỹ

Alvin đã hóa giải mọi hoạt động học tập ở trường, với bạn bè cũng như kỳ vọng của người lớn bằng những trò tinh nghịch, hồn nhiên mà trí tuệ, đôi khi còn hơi quá đà nhưng đâu đó vẫn toát lên tính giáo dục sâu sắc.

Cuốn “Nhật ký của nhóc Alvin siêu quậy” của Khang Thịnh. Ảnh: Thái Hà Books

Tác giả cuốn sách là cậu bé ở Việt Nam chưa từng đặt chân đến Mỹ nhưng lại hóa thân vào một cậu nhóc sinh ra và lớn lên ở Mỹ với bối cảnh gia đình, bạn bè, trường học ở Mỹ đầy chân thực, sống động và hài hước.

Đọc xong cuốn sách bạn có thể giữ trong lòng những thắc mắc như học sinh, cha mẹ và thầy cô ở Mỹ thì có gì khác biệt với ở Việt Nam? Nhưng cuối cùng có thể cười xoà và nghĩ rằng trẻ con ở đâu cũng vậy, luôn cần được yêu thương và tin tưởng để có thể trưởng thành.

Một cuốn truyện lôi cuốn, hóm hỉnh, vui nhộn nhưng cũng chứa đựng thông điệp ý nghĩa dành cho trẻ em, người lớn, các thầy cô và các bậc phụ huynh.

Theo dịch giả Nguyễn Bích Lan, trong khi nhiều bé tiểu học phải đánh vật với những bài văn tả cảnh, kể chuyện, thậm chí loay hoay làm các bài tập sửa lỗi chính tả thì Khang Thịnh mải mê viết cả cuốn truyện dài 200 trang với những câu văn tròn trịa.

Alvin siêu quậy trong truyện của Thịnh ham chơi game, và là nhân vật đại diện cho không ít cậu bé bằng tuổi Thịnh ngoài đời thực.

Dịch giả Nguyễn Bích Lan cho rằng, những người lớn nghiêm khắc, thay vì đặt câu hỏi một đứa trẻ siêu quậy như Alvin rồi sẽ đi đến đâu, hãy cứ đọc những trang sách này để biết trẻ em nghĩ gì.

“Xin đừng vội gọi tác giả của của cuốn sách này là thần đồng, thay vì thế, hãy cứ thưởng thức tác phẩm sáng tạo của em để bật lên những tiếng cười thích thú và góp sự khích lệ cho ước mơ sáng tạo của những em nhỏ khác. Trẻ em viết sách, tại sao không?”, dịch giả Bích Lan nói.

Câu từ trong cuốn sách hơn 200 trang của Thịnh rất tròn trịa.

Bất cứ ai cũng có thể gặp mình trong đó

Chị Phan Hồ Điệp đã thốt lên khi đọc xong cuốn sách: “Trời ơi, sao mà cậu bé con trong truyện ấy có sức lôi cuốn người đọc đi theo hành trình của cậu ấy đến thế. Mặc dù, mỗi ngày theo như miêu tả của cậu thì ‘chán ngắt’”.

Ngôi trường mới (với cái tên giống như thuốc tiêu chảy – theo liên tưởng của tác giả) rõ ràng chẳng mang lại điều gì thú vị. Thế là bắt đầu từ đây, những “phiền toái” liên tục xảy ra với cậu bé.

Những phiền toái này chắc tuổi học trò nào cũng đã từng có: Ngủ gật khi nghe thầy hiệu trưởng phát biểu, bị phạt, bị điểm B, bị ngã, kết bạn bất thành, gặp bạn là “đầu gấu”… Toàn những thứ rất “kinh điển” cho nên người đọc dù là người lớn hay trẻ con cũng bắt gặp mình trong đó.

Thôi, tạm biệt những văn mẫu với tình yêu tha thiết khi còn ngồi trên “mái nhà trường” mà có thể gặp bất cứ đâu, đến cuốn sách này, nhà trường mới thực là trường của tuổi học trò: Quậy tưng bừng.

Cái không khí tưng bừng cộng với cái sự miêu tả tưng tửng của tác giả khiến dòng văn không bị đứt đoạn theo từng ngày mà trái lại dẫn dắt người đọc trôi tuột đi theo mạch cảm xúc khi thì hồi hộp thót tim, khi thì ngao ngán, khi lại bật cười. Đáng yêu đến nhức cả răng.

Bốn chương sách: Khu phố mới và trường mới; Suốt học kỳ; Cậu bé đặc biệt; Sự giác ngộ là chuỗi tiếp nối những hoạt động, những suy nghĩ, những trăn trở, những thất vọng và hy vọng, những niềm vui và nỗi buồn.

Từ đó, ta đọc được sự trưởng thành của một cậu bé, dù cậu bé ấy chắc chẳng nhận ra mình đang lớn lên, ngay từ trong suy nghĩ.

Đồng thời, độc giả nhận ra điểm nhìn giữa người lớn và trẻ em đôi khi chẳng giống nhau. Alvin cũng không thấy nói là yêu mẹ, yêu gia đình nhưng đọc vẫn phảng phất sự yên ấm, ngọt ngào mà cậu cảm nhận từ gia đình. Alvin cũng không hề nói cần phải học kỹ năng kết bạn, kỹ năng sống cùng, sống chung nhưng đọc xong, ta bỗng bần thần nghĩ rằng, đối với tuổi học trò, hình như điều đó quan trọng hơn cả tri thức, rất nhiều.

Cuốn sách đối với các bạn nhỏ chắc sẽ thú vị như kiểu Nhật ký chú bé nhút nhát đã từng làm say đắm bao nhiêu thế hệ học trò.

Đối với người lớn, đọc xong sách các bạn sẽ nhìn đứa con của mình và tự hỏi: Có chăng vùng tối thơ ngây nhưng bất trắc và đầy xét đoán trong trí não của con mà mình chưa chạm đến?

Đối với những người làm giáo dục thì sẽ là câu hỏi: Làm thế nào để trẻ có thể nói, có thể viết một cách hồn nhiên và chúng ta sẽ yên tâm cổ vũ cho sự hồn nhiên đó mà không cần một khuôn mẫu nào cả?

Đơn giản và mong manh, chân thực và hài hước, ngây thơ và giàu suy tưởng… tất cả có trong một cuốn sách.

* Tác giả: Nguyễn Khang Thịnh– Năm sinh: 2007, ở Hà Nội. – Học sinh lớp 7 trường Nguyễn Siêu. * Thành tích: – Giải Nhì môn Toán tiếng Anh cấp quận Maths Violympic năm học 2016-2017; – Giải “Potential Translator” (Dịch giả tiềm năng) cuộc thi “Đi tìm Đại sứ văn học Ireland” năm 2017; – Đạt điểm tuyệt đối (230/230) vòng chung kết thành phố TOEFL PRIMARY năm học 2017-2018; – Cộng tác viên báo Học trò cười, chuyên đề Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng.

Tình Yêu Là Gì Hả Em?!

Trước khi yêu em anh đâu biết được tình yêu là thế nào. Khi yêu em rồi anh mới thấy nó quý giá đến nhường nào em à.

Anh hạnh phúc khi có em bên cạnh, anh luôn hãnh diện về sự có mặt của em và cuộc đời anh thay đổi khi có được tình yêu đó, tình yêu em trao cho anh thật là đẹp biết chừng nào. Quãng thời gian ấy với anh là vô giá em à, anh dường như hạnh phúc và mãn nguyện khi bên em. Anh tưởng rằng tình yêu hạnh phúc như vậy thì không có chỗ cho những nỗi buồn, nhưng anh đã lầm em à, anh đã sai khi nghĩ rằng điều đó là đúng. Đúng là tình yêu có đầy đủ gia vị em nhỉ? Đắng, cay, ngọt, bùi… tất cả anh đã nếm trải khi yêu em.

Khi yêu anh em đã nghĩ gì, đã nói gì, em nói không bao giờ có không gian cho nỗi buồn nhưng em không làm được điều ấy. Mọi người nói rằng yêu nhau thì phải chấp nhận và thứ tha phải không em? Nhưng sao động tý là em giận, em không nói chuyện với anh, tất cả mọi thứ anh làm đều vì em, cho em, anh làm mọi thứ đều trong tầm tay mình vì em.

Chúng mình yêu nhau cũng được hơn 3 năm rồi em nhỉ? Giờ đây anh thấy mình lẻ loi, cô đơn quá. Đã sang tuần thứ 2 em không nói chuyện với anh, không nghe anh nói, em phản bác lại tất cả… những điều anh nói đều là sai với em lúc này phải không? Anh mệt mỏi quá, anh đau lắm, hôm nào anh cũng khóc, khóc để giải tỏa nỗi niềm trong lòng anh em à.

Chỉ vì chuyện như thế có đáng để cuộc tình của mình chấm dứt không em? Chỉ vì bực bội mà em làm thế với anh sao, em nỡ đối xử với anh như thế? Anh muốn chân trọng nhưng gì hai đứa có em à, từng đấy thời gian bên nhau anh cũng không biết có là dài đối với em hay không nhưng với anh, anh đã cho em tất cả, trao cho em mọi thứ trong anh em à.

Thực sự khi vắng bóng dáng em anh không còn muốn làm gì nữa, anh thấy mình lạc lõng giữa vòng đời này, anh thấy mình nhỏ bé quá, anh kiệt sức rồi. Anh không thể làm gì để có thể bày tỏ nỗi niềm mình ngoài việc khóc trong căn phòng này một mình. Anh cô đơn quá, anh nhớ hình bóng của em, nhớ khi hai đứa bên nhau vui vẻ, anh thèm khát và ao ước nó luôn luôn ở hiện tại em à.

Giờ này anh không biết em nghĩ gì, anh sợ phải đối mặt với sự im lặng lắm, đừng đối xử với anh như thế nữa, quãng thời gian đen tối này quá dài với anh rồi nó làm anh mất hết niềm tin về cuộc sống tương lai em à, anh sợ phải đối mặt như thế này lắm. Anh ước gì hai đứa luôn bên nhau như ngày xưa thật hạnh phúc và đẹp phải không em?

***

Bùi Thị Hạnh @ 16:52 05/08/2012 Số lượt xem: 213