Top 4 # Yêu Thương Nghĩa Là Gì Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Tvzoneplus.com

“Yêu Thương Bản Thân” Thực Sự Nghĩa Là Gì?

Chúng ta đều biết yêu thương bản thân là việc quan trọng. Nhưng yêu thương và chăm sóc bản thân thật sự nghĩa là gì?

Đối với một số người, yêu thương bản thân là chăm sóc thân thể, chẳng hạn như thư giãn trong bồn tắm, mát-xa hoặc chăm chút cho bộ móng tay của mình. Nhưng “yêu thương bản thân” mà chúng tôi đề cập ở đây mang nghĩa sâu xa hơn so với những việc mà bạn có thể “làm” cho chính mình.

Yêu thương bản thân là tìm thấy sự bình yên trong chính mình, thoải mái thật sự trong sâu lắng của chính con người chúng ta. Có thể chúng ta tìm thấy sự thư thái tạm thời khi làm gì đó để chăm sóc bản thân. Nhưng bình an trong sâu thẳm tâm hồn đòi hỏi sự tu dưỡng nhất định trong cách nhìn nhận bản thân – thái độ ấm áp và vun bồi với những trải nghiệm bên trong nội tâm.

Những đề xuất trong bài viết này được chắt lọc dựa theo viện quốc tế Focusing được phát triển bởi giáo sư Eugene Gendlin. Đôi khi được gọi là tư duy tập trung, nó đơn giản là thái độ tử tế không phán xét, tập trung vào hiện tại và để tâm đến các trải nghiệm mà chúng ta có.

Giáo sư Gendlin từng nói: “Thái độ và phản ứng của mỗi người đối với các cảm xúc nội tâm cần phải giống như một nhà trị liệu để tâm tới bệnh nhân của mình.” Chúng ta cần phải có sự cảm thông và tích cực vô điều kiện đối với những điều xảy ra trong nội tâm.

Hãy yêu thương và nhẹ nhàng với bản thân

Tử tế và mềm mỏng với người khác luôn dễ hơn là với chính mình. Tiếng nói phán xét từ quá khứ có thể đã để lại nỗi hổ thẹn vô hình khiến chúng ta không tôn trọng, thậm chí phớt lờ cảm xúc thật mà chúng ta cảm nhận được.

Mềm mỏng với chính mình nghĩa là tiếp nhận và thoải mái hơn với những cảm xúc nảy sinh trong chúng ta. Việc con người cảm thấy buồn khổ, tổn thương và sợ hãi là rất đỗi bình thường. Đó chính là dấu hiệu của sức mạnh chứ không phải yếu đuối, để chúng ta lưu tâm nhiều hơn và cởi mở tiếp nhận những cảm xúc này.

Khi đối phương nhận thấy trong lòng họ các cảm giác khó chịu, tôi sẽ hỏi: “Bạn có chấp nhận được cảm giác hiện tại này không? Bạn có thể tiếp nhận một cách mềm mỏng và để tâm đến nó không?” Tôi sẽ giúp họ tạo ranh giới với những cảm xúc đau khổ để họ không bị chúng lấn át.

Biết cách chấp nhận nhẹ nhàng với các cảm xúc, chúng ta sẽ có thêm không gian ở quanh chúng. Chúng ta có thể “ở chung” với các cảm xúc thay vì bị chúng lấn át.

Nhà trị liệu tâm lý Laury Rappaport đưa ra một số câu hỏi tinh tế về cảm xúc trong cuốn sách “Liệu pháp nghệ thuật” định hướng vào khả năng tập trung.

Bạn có thể thân thiện với cảm xúc của mình? Bạn có thể nói lời chào với cảm xúc đó bên trong?

Hãy tưởng tượng mình đang ngồi cạnh chúng. Bạn có thể chấp nhận sự tồn tại của chúng như thể chúng là những đứa trẻ yếu ớt không?

Chấp nhận tử tế với những cảm xúc tồn tại trong bạn chính là liều thuốc xóa bỏ nỗi hổ thẹn vô hình. Điều này tốt hơn so với việc đấu tranh nội tâm hay cố gắng sửa đổi bản thân mình.

Chúng ta sẽ có được sự bình yên trong tâm hồn chỉ bằng cách đơn giản là tiếp nhận các trải nghiệm nội tâm khi chúng lộ diện.

Cho phép các trải nghiệm nội tâm được triển hiện

Khi tôi mở lời muốn đối phương chú ý đến cảm xúc của họ, đôi khi họ hỏi ngược lại: “Tại sao tôi cần phải cảm nhận điều đó?” Tôi giải thích rằng khi chúng ta chối bỏ cảm xúc của mình, chúng thường sẽ trở nên dữ dội hơn. Hoặc chúng sẽ khiến chúng ta gây hại đến chính mình hoặc người khác, ví dụ như uống rượu bia, các cách khác để làm tê liệt bản thân hoặc chuyển nỗi đau sang cho người khác bằng cách nổi giận hay đổ lỗi.

Yêu thương bản thân là đối mặt và tiếp nhận thành thực các cảm xúc. Trong nhiều trường hợp, chúng ta cố đẩy xa những cảm xúc không vui và bám víu lấy những gì vui vẻ. Nhưng theo giáo lý nhà Phật, nếu cứ bám vào những cảm xúc vui vẻ, ghét bỏ cảm giác đau đớn thì chúng ta chỉ càng tạo ra nhiều khổ đau hơn cho chính mình.

Thường thì một nỗi sợ hãi và xấu hổ mơ hồ có thể ngăn cản chúng ta thừa nhận những trải nghiệm trong thế giới nội tâm. Ví dụ, nếu chúng ta cảm thấy (hoặc thể hiện) cảm xúc buồn đau, tổn thương hay lo lắng, ta có thể cho đó là biểu hiện của sự yếu đuối. Hoặc có lẽ chúng ta tự đưa ra thông điệp cho mình rằng không được có cảm xúc đó, chúng ta sợ bị người khác đánh giá.

Sự khôn ngoan của việc “không biết”

Khi thành thật với chính mình, có thể chúng ta sẽ nhận ra mình thường không hiểu rõ cảm xúc mà bản thân đang có là gì. Chúng thường rất mờ nhạt và không rõ ràng. Nếu chúng ta có thể cho phép mình dừng lại, cho phép sự mơ hồ và kiên nhẫn chào đón, khám phá cảm giác không rõ ràng đó, thì dần dần chúng sẽ hiện ra rõ nét hơn (ở đây tôi dùng thuật ngữ “lấy nét” – focusing).

Giả dụ, ẩn sau cơn giận dữ của chúng ta với người khác là một điều gì đó mà ta chưa biết rõ. Chúng ta chỉ nhìn thấy được bề nổi của tảng băng, nhưng nếu muốn biết cái gì nằm bên dưới thì cần phải quan sát kỹ hơn.

Xã hội chúng ta luôn đánh giá cao kiến thức và sự quyết đoán. Nhưng thường thì chúng ta lại không rõ cảm xúc thật sự mà mình trải nghiệm là gì. Các chính trị gia nếu không có tài hùng biện, không có ý kiến rõ ràng về một vấn đề thì sẽ bị xem là thiếu chính kiến. Để nói được câu “Tôi không chắc về việc này. Để tôi xem lại.” quả thực phải có năng lực và trí huệ .

Cảm xúc của con người là một món quà đáng để đón nhận. Chúng ta cần tìm cách hòa hợp với chúng để biến chúng thành đồng minh chứ không phải kẻ thù. Các xúc cảm như đau buồn cho phép chúng ta giải tỏa nỗi đau để có thể bước tiếp về phía trước. Còn các cảm giác về thể lý khác có thể hơi mơ hồ như: bụng đau quặn hay ngực thắt lại.

Khi chúng ta có một thái độ mềm mỏng tiếp nhận các cảm xúc của mình, chúng ta sẽ cảm nhận được chúng có liên kết với điều gì đó quan trọng, có lẽ là chúng ta đã không xem trọng bản thân hay sợ tỏ ra ngốc nghếch trước mặt người khác.

Cảm xúc thường hàm chứa các thông điệp tinh tế, chỉ cần chúng ta biết cách giải mã nội hàm của chúng. Và nếu chúng ta có thể nuôi dưỡng một thái độ ấm áp và thân thiện với các cảm xúc của mình, chúng sẽ trở thành những bạn đồng hành với chúng ta trên đường đời. Điều này sẽ mang tới các ý nghĩa mới, hiểu biết mới, cơ hội mới giúp cuộc sống của chúng ta trọn vẹn hơn.

Nguồn: trithucvn

“Yêu Thương Chờ Lâu Là Yêu Thương Phai Màu Yêu Thư…

“Yêu thương chờ lâu là yêu thương phai màu

Yêu thương gì đâu chỉ toàn thấy lưng nhau”

(Ừ Thì)

– Không có gì hiển nhiên trên đời, không ai mãi mãi ở đó. Tình yêu cũng có hạn sử dụng. Người quen lâu năm thôi chứ chưa chắc thân, bên nhau lâu ngày chưa hẳn đã hiểu. Nếu không kết nối, chăm chỉ cập nhật nhau, tình bể bình kiểu nào cũng trở thành người lạ. Chẳng ai tự dưng mà hiểu nhau, muốn mà không nói thì ai mà biết, tha thiết mà không tỏ thì nhỏ nào hay?

– Bất cứ người nào khiến chúng ta vỡ mộng, cũng đều đang mang tới một bài học quý giá. Dù tổn thương, hãy ghi nhớ để lớn lên.

– Khi bạn góp ý, người thường gật đầu lia lịa “Hiểu rồi Hiểu rồi!”, thường không hiểu gì cả. Nếu đã thông suốt, họ đã lắng nghe và tìm cách thay đổi từ lâu, không cần bạn phải nhọc lòng như thế.

– Ai mà không mưu cầu hạnh phúc, nếu không thấy thoả mãn trong bất cứ mối quan hệ nào, cần nói ra ngay. Né tránh không phải là hàn gắn, mà là hèn nhát.

– Ấm áp không phải là an toàn trong xe bốn bánh, mà là có người chịu đứng dưới mưa che dù cho mình đúng lúc.

– Nếu không thể quên nhau, thì đừng quên. Vì tình yêu đó đã thành ký ức gốc, vĩnh viễn không xoá được. Đau thì cất đi, tuyệt đối không vì đau lòng mà làm nhơ nhuốc lây Ký ức đẹp trong quá khứ.

– Thứ phụ nữ thực sự cần, muôn đời chỉ là được quan tâm, và thấu hiểu. Nhà cao cửa rộng lầu đài xe đẹp không thể sánh được với những Ký ức trong veo và cái ôm đúng lúc.

– Yêu đừng có chứng minh bằng miệng, ngon thì làm đi.

– Thứ gì trên đời mà chả hư. Quan trọng là có đáng để sửa.

– Gặp người có cảm xúc thì dễ, tìm được người tự nhiên hợp ý, không gồng, không cố mà vẫn đắm say nhau, rất khó. Mà có không giữ, mất đừng tìm.

– Đằng sau những hành xử kỳ cục khó hiểu luôn là một chuỗi những tranh đấu tâm lý ác liệt bên trong mỗi người. Khoan vội phán xét khi cãi nhau, hãy tin tưởng vào cảm nhận của bản thân để không bị đánh lừa bởi hoàn cảnh.

– Yêu không phải là cố gắng chịu đựng nhau, mà là cùng chiến đấu mỗi ngày với cái Tôi để đến gần đối phương thêm một bước.

– Tiềm thức là thứ không nhận ra ngay được, đôi khi phải rời xa mới biết thứ mình vừa vứt bỏ lại là điều tốt nhất.

– Tranh cãi đúng sai giúp bạn thắng phần lý, còn phần tình thì thua bét nhè. Thứ vũ khí nguy hiểm nhất, đôi khi là sự lắng nghe trong im lặng.

– Được yêu ai đó đã là một phúc phần, còn có được yêu lại hay không, là một phần phúc khác.

– Gia đình dẫu sao vẫn là tổ ấm êm ái nhất, dù có bị chửi long đầu sói trán, thì nơi dang vòng tay đón ta đầu tiên, vẫn luôn là cha mẹ.

– Thất bại không phải là mẹ thành công, thất bại mà chịu làm lại mới là mẹ của thiên hà. Dù đúng dù sai, đứa nào dai, đứa đó thắng.

– Một đứa bạn tốt là phải biết đổ xăng dùm khi mượn xe.

❤️❤️❤️

#ngoaonotes

Liêu Hà Trinh

Yêu Thương Chờ Lâu Là Yêu Thương Phai Màu…

Tôi biết khá nhiều người có sắc, có tài… hay chỉ đơn giản là người ưa nhìn và có duyên, ấy thế nhưng vẫn mình đơn lẻ bóng. Vì sao ư? Vì họ còn mải bận với những suy tư cân đo, đong đếm, vì họ có quá nhiều “sự lựa chọn”, hơn tất cả là họ sợ cái gọi là “được” và “mất”… Nhưng người ơi! Người có biết yêu thương đâu phải là sự tính toán chi li, mỗi người có sự cảm nhận khác nhau, nhưng yêu thương là sự đồng cảm, sự hi sinh giữa hai trái tim có cùng một nhịp đập người ạ! Người có biết cứ như thế người đang tự đánh mất những yêu thương thật lòng đến cho người không? Để tôi kể cho các bạn nghe vài câu chuyện vui có thật mà tôi từng được chứng kiến:

Có anh chàng theo đuổi cô nàng A nhiều năm trời mà chẳng bao giờ được đáp lại. Cô ấy chẳng rõ ràng chẳng từ chối hay phũ phàng thẳng thừng, cứ nhập nhằng ngày này qua tháng nọ để cho chàng nghĩ chàng vẫn có cơ hội, rồi một ngày đẹp trời cô nàng quay sang yêu một anh chàng xyz nào đó không phải anh chàng cây si kia. Thói đời là vậy! Sẽ chẳng có gì oán trách nếu vào một ngày mưa khác cô quay lại tìm chàng cây si để khóc lóc than thở abcxyz gì gì đó đại loại nàng cần người để chia sẻ để làm điểm tựa nhưng cái chàng xyz mà nàng từng yêu rời nàng mất rồi. Và đương nhiên anh chàng cây si là người thích hợp nhất. Đến lúc thế này mà nàng mới yêu chàng thì tôi nghĩ cũng chỉ là hết mối tự đổ…! Đấy là may mắn nếu chàng vẫn còn chờ đợi cô, còn nếu không thì đừng than trời trách phận mà hãy trách thân vì đã lỡ đi yêu thương mất rồi.

Hay có cô nàng si mê anh chàng B này rồi lấy hết can đảm mà thổ lộ mà theo đuổi, nhưng than ôi chàng cũng cứ nhập nhằng không dứt khoát một lời, cứ thỉnh thoảng “vờ” quan tâm để cô lầm tường và rồi cứ mê muội mà để cho người ta “giữ dép” hàng năm trời… Và rồi một ngày vì sức ép gia đình, vì tương lai, và cũng vì thực tế, vì trưởng thành mà sống thì cô nàng đã quyết định rời bỏ mù quáng mà đi lấy chồng, bỏ lại chàng B tiếc nuối hụt hẫng vì năm xưa đã không rõ ràng… Dù không yêu nhưng chàng vẫn tiếc, vì sao ư? Vì lòng tham của họ là vô đáy…

Thế đấy “có không giữ, mất đừng tìm”. Đừng để những lúc yêu thương trôi tuột mất rồi mới ngồi mà hối tiếc, sẽ chẳng có cô nàng hay anh chàng nguyện sẽ theo đuổi bạn cả đời mà không được đáp lại đâu. Dạn dĩ mà có chắc chỉ trong tiểu thuyết Ngôn Tình mà thôi…

Sau Tình Yêu Thương, Là Gì?

Sứ Điệp của Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn, tháng Chín năm 2016

Chủ Tịch Thomas S. Monson, vị tiên tri yêu quý của chúng ta, dạy rằng “tình yêu thương là thực chất của phúc âm.”

Tình yêu thương quan trọng đến mức Chúa Giê Su gọi đó là “điều răn thứ nhất và lớn hơn hết” và phán rằng hết thảy luật pháp và lời tiên tri đều bởi hai điều răn đó mà ra.

Tình yêu thương là động lực chủ yếu của tất cả mọi điều chúng ta làm trong Giáo Hội. Mỗi một chương trình, mỗi một buổi họp, mỗi hành động mà chúng ta tham gia vào với tư cách là các môn đồ của Chúa Giê Su Ky Tô đều cần phải nảy sinh từ thuộc tính này-vì nếu không có lòng bác ái, “tình yêu thương thanh khiết của Đấng Ky Tô,” thì chúng ta chẳng là gì hết.

Một khi chúng ta hiểu được điều này với tâm trí và tấm lòng mình, một khi chúng ta tuyên bố tình yêu thương của mình dành cho Thượng Đế và đồng loại của mình-thì sau đó là điều gì?

Việc cảm thấy có lòng trắc ẩn và tình yêu thương dành cho người khác có phải là đủ chưa? Việc bày tỏ tình yêu thương của mình dành cho Thượng Đế và những người xung quanh có làm tròn nghĩa vụ của chúng ta đối với Thượng Đế không?

Truyện Ngụ Ngôn về Hai Người Con Trai

Tại đền thờ ở Giê Ru Sa Lem, các thầy tế lễ cả và các trưởng lão Do Thái đến cùng Chúa Giê Su và bắt bẻ lời Ngài. Tuy nhiên, Đấng Cứu Rỗi “chuyển hướng suy nghĩ của họ” bằng cách kể một câu chuyện.

Ngài kể “Một người kia có hai đứa con trai”. Người cha đến cùng đứa thứ nhất và yêu cầu nó đi làm trong vườn nho. Nhưng nó từ chối. Nhưng về sau đứa con đó “ăn năn, rồi đi.”

Rồi người cha đi đến cùng đứa con trai thứ hai và yêu cầu nó đi làm trong vườn nho. Đứa thứ hai hứa rằng nó sẽ đi, nhưng không bao giờ đi.

Rồi Đấng Cứu Rỗi quay sang các thầy tế lễ cả và các trưởng lão, “Trong hai con trai đó, đứa nào làm theo ý muốn của cha?”

Họ phải thú nhận rằng đó là đứa con thứ nhất-là đứa nói rằng nó sẽ không đi nhưng rồi ăn năn và đi làm trong vườn nho.

Đấng Cứu Rỗi sử dụng câu chuyện này để nhấn mạnh đến một nguyên tắc quan trọng-chính là những ai vâng theo các lệnh truyền, thì đó là những người thực sự yêu mến Thượng Đế.

Có lẽ đó là lý do tại sao Chúa Giê Su yêu cầu dân chúng lắng nghe và tuân theo những lời của người Pha Ri Si và những nhà thông thái chứ đừng bắt chước việc làm của họ. Các thầy giảng tôn giáo này đã không giữ lời hứa của họ. Họ thích nói về tôn giáo, nhưng buồn thay họ quên mất thực chất của tôn giáo.

Các Hành Động và Sự Cứu Rỗi của Chúng Ta

Trong một trong số các bài giảng cuối cùng của Đấng Cứu Rỗi dành cho môn đồ của Ngài, Ngài nói với họ về Sự Phán Xét cuối cùng. Những kẻ tà ác và những người ngay chính sẽ được chia tách ra. Người ngay chính sẽ thừa hưởng cuộc sống vĩnh cửu; kẻ tà ác sẽ bị đưa đến sự rủa sả đời đời.

Có điều gì khác biệt giữa hai nhóm người này?

Những người nào thể hiện tình yêu thương của họ qua hành động sẽ được cứu rỗi. Những ai không làm như thế sẽ bị đoán phạt. Sự cải đạo thực sự đến với phúc âm của Chúa Giê Su cùng các giá trị và nguyên tắc của phúc âm sẽ được thể hiện bằng những hành động trong cuộc sống thường ngày của chúng ta.

Cuối cùng, chỉ có lời tuyên bố về tình yêu thương dành cho Thượng Đế và đồng loại của mình không thôi sẽ không cho chúng ta hội đủ điều kiện cho sự tôn cao. Chúa Giê Su dạy: “Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi.”

Sau Tình Yêu Thương Là Gì?

Câu trả lời cho câu hỏi “Sau tình yêu thương là gì?” vừa đơn giản và cũng vừa thẳng thắn. Nếu chúng ta thực sự yêu thương Đấng Cứu Rỗi, thì chúng ta hướng lòng mình đến với Ngài rồi chúng ta đi theo con đường của vai trò môn đồ. Khi chúng ta yêu mến Thượng Đế, thì chúng ta sẽ cố gắng để tuân giữ các lệnh truyền của Ngài.

Nếu chúng ta thực sự yêu mến đồng loại của mình, thì chúng ta dang tay giúp đỡ “những kẻ nghèo khó và những kẻ túng thiếu, những người bệnh tật và những người đau buồn.” Vì những ai làm những hành động đầy vị tha và phục vụ này, họ cũng là môn đồ của Chúa Giê Su Ky Tô.

Đây chính là điều sẽ đến sau tình yêu thương.

Đây chính là sự thực chất của phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô.